Anh và em, chúng ta giống nhau không?





Các bạn đừng hỏi tại sao lại mở chuyên mục này nhé, đơn giản chỉ để chia sẻ, biết đâu những câu chuyện ở chuyên mục "Chuyện TC" lại đúng tâm trạng của 1 bạn nào đó 
Anh và em, chúng ta giống nhau không?

Em và anh, 2 con người dù xét trên bất kì khía cạnh nào cũng khác nhau như nước với lửa, như mặt trăng với mặt trời, như Song Tử với Thiên Yết. Một bên quá dễ thay đổi còn 1 bên lại thích cố chấp không buông.
Nhưng đến 1 ngày, khi em biết được rằng anh là một Song Tử mặt trời Thiên Yết mặt trăng, còn em lại là một Thiên Yết mặt trời Song tử mặt trăng, thì em mới dần dần nhận ra rằng thật sự chúng ta rất giống nhau.
3 năm qua chúng ra đều chỉ yêu duy nhất 1 người, cho dù người đó đã yêu người khác và không còn nghĩ tới mình nữa.
3 năm qua dù không ít lần chúng ta tự bảo bản thân phải buôn bỏ quá khứ, nhưng anh và em cũng vẫn nhói lòng khi nghĩ đến những chuyện đã qua, vẫn vào facebook người đó hằng ngày, vẫn viết vu vơ những câu status cho ai đó ko bao h đọc được, và vẫn ôm trong lòng cái hy vọng rằng người đó vẫn còn nhớ tới mình.
Chỉ có khác là người anh yêu bây giờ đã tìm được hạnh phúc của mình, còn người em yêu thì lại đang mang trong mình một vết thương mãi vẫn chưa lành.
Anh biết không, mỗi lần nhìn người đó đau buồn vì chuyện cũ, em có cảm giác như trái tim em đang bị bóp nghẹt đến không thở được.
Em đã cố hết sức để có thể chữa lành vết thương của người đó, để người đó lại có thể nở những nụ cười vô tư, để người đó lại có thể bắt đầu lại đi tìm kiếm hạnh phúc của đời mình.
Nhưng em làm không được anh à. Dù em cố gắng thế nào cũng không thể xóa bỏ được những thứ thuộc về ngày xưa trong tim người đó. Em không thất vọng khi người đó không yêu em, nhưng em chỉ đau lòng khi mình không giúp gì được cho người em yêu.
Nhưng em sẽ không bỏ cuộc đâu. Ngày xưa, vì yếu đuối mà em đã buông tay để rồi bây giờ nhìn người đó chìm trong đau khổ. Bây giờ, dù có phải chịu bao nhiêu vết thương, dù trái tim vốn không lành lặn của em có bị xé nát thêm nữa thì em cũng sẽ chọn cách tiếp tục ở bên người đó, chờ đến ngày người đó lại có thể mở rộng tim mình ra đón nhận một người con gái khác bước vào. Khi ấy thì em sẽ mỉm cười và rút lui.
Bạn em bảo em không thể bắt người khác làm những điều bản thân không thể. Nếu em không thể quên người đó, thì em lấy quyền gì mà bắt người đó phải quên đi ai kia? Vì chúng ta rất giống nhau, nên nếu em muốn anh quên đi cô ấy, thì trước tiên em phải vứt bỏ được tình cảm em dành cho anh, phải không anh?