Anh… đã có người yêu…

Mặc dù… người yêu anh là cô bé đó… người yêu em là anh chàng đó… Anh và em vẫn thường xuyên gặp nhau nói những chuyện không đầu không cuối và ngồi bên nhau cả khi không có chuyện gì để nói.



Cô bé đó dễ thương, phong cách, đúng style anh thích. Sự hồn nhiên, trẻ con của cô bé giúp anh tự tin hơn. Khi vui người đầu tiên anh nghĩ đến là cô bé. Khám phá ra một điều thú vị, một miền đất mới người đầu tiên anh gọi là cô bé. Điều quan trọng nhất là cô bé yêu anh rất nhiều, anh cũng luôn cảm thấy vui vẻ khi ở bên cô bé.

Anh… đã có người yêu…
Nhưng… mỗi khi buồn, mỗi khi thất bại trong cuộc sống người anh nghĩ đến là em. Người có thể ngồi lặng yên hàng giờ để nghe anh nói. Người cho anh mượn bờ vai để anh ngủ như một đứa trẻ, dù anh biết bờ vai em cũng mong manh lắm, nhưng nó làm anh bình yên.


Anh chàng đó yêu em, hiểu em và tin em. Anh chàng  biết khi nào em buồn cả khi chưa bao giờ nhìn thấy em khóc. Anh chàng nhìn thấy cả sự yếu đuối bên trong vỏ bọc mạnh mẽ của em. Em luôn được che chở khi ở bên anh chàng đó, em thấy mình thật may mắn, hạnh phúc.

Nhưng… mỗi lần anh gọi, em lại muốn chạy thật nhanh đến bên anh. Em biết, lúc đó anh đang rất buồn, rất hụt hẫng. Anh cần một bàn tay nắm tay anh thật chặt, cần một bờ vai ngủ một giấc thật bình yên. Và… khi chơi vơi, trống rỗng em lại nghĩ đến anh, lại gọi anh. Dù đang ở bất cứ đâu anh cũng sẽ đến bên em thật nhanh để làm em bình tâm trở lại.

Mặc dù… người yêu anh là cô bé đó… người yêu em là anh chàng đó… Anh và em vẫn thường xuyên gặp nhau nói những chuyện không đầu không cuối và ngồi bên nhau cả khi không có chuyện gì để nói.